Đừng sống an toàn, hãy sống thú vị

Cuộc sống là hữu hạn vì vậy hãy sống trọn vẹn từng ngày với đam mê, mơ ước và những gì bạn yêu thương. Ai cũng có thể làm những điều phi thường – những thứ bạn nghĩ rằng mình không thể. Đừng tự giới hạn khả năng của mình.

Gần đây, trong cuộc nói chuyện với các anh em bạn hữu tôi có nghe mọi người kể về câu chuyện của một bệnh nhân ung thư đặc biệt. Ung thư là câu chuyện không mới nhưng lại hết sức đau đớn ở Việt Nam, ở bất cứ nơi đâu, bất cứ ai, bất kể lứa tuổi nào người ta cũng có thể đối diện với cái chết mà căn bệnh này đem đến.

Trở lại với câu chuyện tôi định chia sẻ với mọi người về một cô gái trẻ đối diện với căn bệnh quái ác này đã được 10 năm. Có lẽ, sự mong manh, ngắn ngủi của sự sống khiến con người ta trở nên mạnh mẽ và khao khát là chính mình hơn cả. Có thể bạn đã từng biết về cô gái trong câu chuyện nhưng điều tôi muốn gửi gắm đến mọi người là: đừng chần chừ trước cuộc sống, hãy sống hết mình với điều bạn yêu và sống trọn vẹn mỗi ngày vì chẳng ai biết trước cuộc đời mình sẽ đi về đâu. Tặng bạn câu chuyện dưới đây, hy vọng bạn sẽ tìm được điều gì đó quý giá cho mình.

dung-song-an-toan-hay-song-thu-vi1

“Tôi năm nay 35 tuổi, ở độ tuổi không còn trẻ nhưng cũng không quá già. Nhưng tôi đã có 10 năm chung sống với bệnh ung thư và sẽ còn chung sống với nó cho đến tận cuối cuộc đời này. Tôi không biết bao giờ sẽ kết thúc.

Trong vài năm đầu tiên, tôi sống an toàn và sợ hãi. Tôi cố gắng sống vừa lòng mọi người xung quanh, làm một công việc mà mình không thích, mài gọt đi cá tính riêng để sống thoả hiệp với cộng đồng xung quanh. Từ “ngoan” – “hiền” – “tốt” là những từ khoá mọi người gắn cho tôi. Nhưng chỉ sau một thời gian, tôi không thấy vui, mà thấy mệt mỏi, áp lực. Tôi nghĩ mình cần thay đổi. Khi ấy tôi đã mấp mé tuổi 30.

Tôi lấy chồng, một người tôi thích và anh ấy cũng thích tôi. Tôi thay đổi công việc dù nhiều người thân phản đối. Một công việc năng động, áp lực hơn. Đó là nơi tôi có thể đập bàn đập ghế trong cuộc họp, nói ra những suy nghĩ thật nhất của mình trong công việc mà không ngại ngần. Tôi phát hiện ra khi mình năng động, có ích, có giá trị và được thể hiện cái tôi của mình thật tuyệt. Tôi đã nhận ra điều mà mình thích từ khi còn trẻ, nhưng bệnh tật và thời gian đã bào mòn đi ước mơ ấy. Sự dốt nát và hèn nhát vốn là những điều tôi căm ghét nên sau bao nhiêu năm lười biếng, tôi đóng tiền đi học hai khoá ngoại ngữ. Tôi mở rộng công việc ra bên ngoài, thiết lập thêm các mối quan hệ và làm việc chăm chỉ. Tôi bắt đầu nhận được những đánh giá tốt đầu tiên.

dung-song-an-toan-hay-song-thu-vi2

Một người, rồi hai người nhận xét tôi thông minh và có năng lực. Đó là những nhận xét tôi chưa từng được nghe từ bố mẹ, đồng nghiệp ở cơ quan trước đó. Tôi tiếp tục làm nhiều hơn và không ngại việc. Tôi gặp gỡ nhiều người, thực hiện những cuộc phỏng vấn về nhiều chủ đề, cố gắng tìm hiểu họ, học hỏi họ. Tôi luôn ngạc nhiên là sao những người tôi gặp lại giỏi giang và sống đẹp như vậy? Họ giỏi nhưng họ không tiêu cực, mà vẫn giữ được một thái độ sống hiểu biết và thanh thản. Họ tươi vui và trí tuệ. Họ đi khắp nơi trên thế giới và luôn kiên định niềm tin và lĩnh vực họ theo đuổi. Và đặc biệt, họ nói với tôi rằng cuộc sống là hữu hạn, đừng buồn nếu một ngày nào đó bạn phải ra đi.

Tôi nhận ra mọi sự thay đổi đều mang lại những điều mới mẻ, tốt đẹp. Và mọi việc đều có thể nếu bạn muốn. Từ việc sống thụ động và chấp nhận, tôi đã sống tích cực và theo đuổi niềm say mê riêng. Tôi – một bệnh nhân ung thư 10 năm – vẫn có khả năng làm ra những giá trị vật chất và tinh thần tích cực cho những người xung quanh mình. Tôi không phải là một kẻ vứt đi hay là một kẻ phải dựa dẫm vào người khác mới sống được. Và tôi quyết định sẽ không bao giờ dừng lại. Không bao giờ để sự trì trệ và nỗi buồn bám víu bản thân. Tôi nghĩ không có con đường cụt, chỉ có ranh giới cho những người dám bước qua thôi để tìm kiếm điều mình muốn thôi”.