Phải mất một khoảng thời gian dài mình mới có thể chấp nhận được việc mình là một người hướng nội. Thậm chí còn lâu hơn nữa để mình nhận ra rằng hướng nội là một điều tích cực. Giống như nhiều người, mình từng định nghĩa hướng nội là một căn bệnh cần phải được chữa trị. Mình còn nghĩ rằng sở thích ở một mình của mình rất có vấn đề.
Mãi cho đến năm cuối đại học, mình mới nhận ra mình hoàn toàn bình thường – ít nhất là nằm trong một nửa dân số bình thường trên thế giới. Ngày hôm nay, mình chưa bao giờ cảm thấy vui, biết ơn hơn lúc này vì mình là người hướng nội. Hòa trong không khí của lễ Tạ ơn sắp tới ở Hoa Kì, dưới đây sẽ là 15 lý do tại sao mình lại biết ơn bản thân vì là người hướng nội.
1. Mình rất hiếm khi buồn chán. Điều này nghe có vẻ như mình tự cho mình là trung tâm của vũ trụ nhưng sự thật là mình rất yêu bản thân. Việc ở một mình với mình chẳng hề buồn tẻ hay cô đơn chút nào. Mình luôn tìm được một cuốn sách mới để đọc, viết lên một câu chuyện, hoặc là nghiên cứu một ý tưởng nào đó. Còn khi cảm thấy thiếu sự sáng tạo, mình sẽ bầu bạn với Netflix và thưởng thức một tách trà, hoặc một ly rượu vang – một sự kết hợp thật tuyệt vời.
2. Mình thực sự là một người giỏi lắng nghe. Mình thầm cảm ơn cái khả năng tích cực lắng nghe mà hướng nội đã mang đến cho mình. Mình cũng không có xu hướng bị phân tâm, cũng không cảm thấy cần phải kiểm soát cuộc trò chuyện. Nếu cậu mở lòng và tâm sự với mình những điều thầm kín hoặc có ý nghĩa với cậu, mình sẽ cố gắng hết sức để lắng nghe một cách thấu đáo và đồng cảm nhất để có thể đáp lại cậu.
3. Mình hiểu rất rõ về bản thân. Não mình là một kệ sách khổng lồ chất đầy những cảm xúc và ý tưởng. Mình luôn lấy ra một thứ từ kệ sách đó để khám phá và phân tích. Mình bị thu hút bởi việc thấu hiểu bản thân như thế mình là một con người khác vậy. Mình muốn biết được điều gì đã ảnh hưởng đến suy nghĩ, cảm xúc và niềm tin của bản thân. Bởi vì mình dành rất nhiều thời gian để suy nghĩ, nên mình rất tự tin về những gì mình biết và muốn có được trong cuộc sống, nhưng mình cũng cần phải luôn luôn mở lòng để học hỏi và phát triển bản thân.
4. Mình cũng hiểu rất rõ những người xung quanh. Bởi vì mình dành nhiều thời gian để lắng nghe và suy nghĩ hơn nói chuyện nên mình đã làm rất tốt việc đọc suy nghĩ của người khác. Mình không chỉ thấy những thứ mà cậu muốn mình thấy. Mà mình còn thấy được cả dự định, ước mơ, cảm xúc, và tất cả những nhân tố phức tạp đã làm nên cậu hôm nay. Việc cậu có đang giữ bí mật nào không có lẽ còn tùy thuộc vào mức độ chú ý của cậu.
5. Mình có đạo đức làm việc tốt. Mình có thể tập trung làm việc hàng giờ liền. Công việc mà càng đòi hỏi phải “bơ” đi thế giới ngoài kia và tập trung vào nghiên cứu, tìm ra giải pháp sáng tạo thì mình càng làm tốt.
6. Mình vô cùng độc lập. Việc là một người hướng nội độc lập đều có cả cái lợi lẫn bất lợi trong đó. Đôi khi mình cảm thấy khó khăn khi nhờ giúp đỡ nhưng mình vẫn đang cố gắng để cải thiện việc này. Nhưng mình cũng thích cái cách mà mình chẳng cần dựa dẫm hay cần đến ai để hạnh phúc hoặc thỏa mãn cả.
7. Trong tình bạn, mình coi trọng chất lượng hơn số lượng. Mình chẳng bao giờ là kiểu người phổ biến trong một nhóm, nhưng việc đó cũng chẳng sao cả. Mình chỉ có một vài người bạn trong đời thực sự quan tâm đến mình, và mình thích tập trung củng cố những mối quan hệ đó hơn là tìm kiếm những cái mới.
8. Mình thích những cuộc phiêu lưu một mình. Cho dù đó là đi xem phim hay đi nghỉ mát chỉ với một túi đồ và một cuốn sách, mình vẫn thích trải nghiệm nó một mình hơn. Bởi vì khi được là chính mình, mình mới có thể thực sự quan sát và đánh giá thế giới xung quanh. Mình cũng yêu thích những chuyến phiêu lưu với gia đình và bạn bè, nhưng phiêu lưu một mình là một loại trải nghiệm khác biệt mà mình thấy vô cùng phong phú.
9. Mình có một chút kì quặc. Ừ thì, có thể là nhiều hơn một chút đấy. Mặc dù mình đã cố gắng để hòa nhập với thế giới bên ngoài rất nhiều nhưng mình vẫn thấy bản thân kì quặc. Càng trưởng thành, mình lại càng đón nhận sự khác thường ấy – và nó thực sự khá là vui.
10. Mọi người không phải lúc nào cũng hiểu mình. Mình đã từng nghĩ rằng việc không được thấu hiểu là một điều rất tệ. Tệ nhất trong số các thứ tệ. Nhưng bây giờ thì mình lại thấy nó thật buồn cười. Khi ai đó nói rằng họ không hiểu được con người mình cho lắm, thì lúc ấy họ đã động viên mình phải thực sự là chính mình hơn nữa. Thành ra cuối cùng họ lại thích thú với những gì họ nhận thấy, hoặc là họ chẳng để tâm đến nó nữa. Mình cũng chẳng hơi đâu mà khoác lên mình chiếc mặt nạ với những kẻ không hiểu rõ và tôn trọng những điều kín đáo bên trong người khác.
11. Mình biết đâu là điểm mạnh và cách tận dụng chúng. Khi mình biết và chấp nhận bản thân là một người hướng nội, mình đã ngừng xem hướng nội như là điểm yếu cần phải cải thiện. Chỉ khi đó mình mới có thể tập trung phát huy điểm mạnh, và cũng kể từ đó cuộc sống của mình trở nên tốt đẹp hơn rất nhiều.
12. Mình sáng tạo. Sáng tạo không phải là đặc điểm của hướng nội, nhưng sở thích ở một mình đã cho mình thêm thời gian để khám phá khía cạnh sáng tạo theo một cách sâu sắc hơn. Khi chấp nhận sự hướng nội và từ bỏ việc cố gắng sống một lối sống hướng ngoại, cuối cùng thì mình cũng bắt đầu khai thác khả năng sáng tạo bẩm sinh của bản thân.
13. Mình thấy thoải mái khi được yên tĩnh. Người hướng nội ít phụ thuộc vào những tác nhân kích thích bên ngoài hơn người hướng ngoại, chính vì thế những người hướng nội chúng mình không cần phải làm việc liên tục. Nếu mình dành thời gian cho người mình quan tâm thì mình sẽ rất vui dù chỉ đơn giản là dành thời gian cho họ. Cũng sẽ chẳng có áp lực nào bắt mình phải nói chuyện hay phải duy trì để mọi thứ hoạt động cả.
14. Mình đánh giá cao sự chân thực. Trong thế giới hướng ngoại, bản thân hướng nội được coi là một hành động nổi loạn. Mình biết mình là ai và muốn gì, nên mình đánh giá cao tính chân thực ở người khác. Mình là kiểu người sẽ thích một thứ gì đó trên mạng xã hội ngay cả khi không đồng tình với nó bởi vì mình nhìn thấy những thứ dễ bị gây hại đằng sau. Mình thích sự chân thực ở người khác, và quan điểm của mình là không đánh giá họ khi họ đang cố gắng sống thật nhất với chính bản thân.
15. Mình có một sự quan tâm sâu sắc. Có rất nhiều hướng nội rất nhạy cảm. Những người cực kì nhạy cảm như vậy(HSPs) rất dễ bị choáng ngợp và ảnh hưởng sâu sắc bởi các tác nhân kích thích bên ngoài. Mình rất nhạy cảm với nỗi đau của người khác, cho dù đó là một thứ gì đó mà mình thấy trên tin tức hoặc chứng kiến được ở nơi làm việc. Sự đồng cảm này thường giống như một gánh nặng cực kì lớn, nhưng nó cũng giúp mình hiểu được nhiều điều hơn và trở nên mạnh mẽ hơn về mặt cảm xúc. Mình coi trọng lòng trắc ẩn của mình và coi đó là một trong những thế mạnh lớn nhất của bản thân.
Mình vẫn đang học cách yêu thương bản tính hướng nội bên trong con người mình. Chẳng dễ dàng gì để xóa đi việc mình đã dành cả đời tin rằng bản chất trầm lặng của mình là một nhược điểm trong tính cách. Mình vẫn có những ngày tự hành hạ bản thân vì đã không bộc lộ nỗi lòng, hay để cho những lo lắng chiếm lấy những gì tốt đẹp nhất của bản thân. Cũng giống như bao người hướng nội (và cả những người khác) ngoài kia, mình vẫn có những thiếu sót và vẫn đang dần hoàn thiện bản thân. Nhưng mình càng học cách nắm lấy bản tính hướng nội như một sức mạnh, thì mình lại càng biết ơn khi bản thân đã trở thành một người hướng nội như bây giờ.