Chúng ta không thể lựa chọn chiều dài cho đường đời, nhưng một điều chắc chắn rằng, chúng ta có thể lựa chọn chiều sâu cho cuộc sống.
Hãy sống với lòng biết ơn
Ông Stevens đã làm lập trình viên cho một công ty phần mềm được 8 năm. Đây là công việc ông rất yêu thích và đam mê. Những tưởng sẽ gắn bó với công ty cho đến khi kết thúc sự nghiệp thì công ty ông phá sản. Vì đứa con thứ ba của Stevens vừa mới chào đời, nên ông phải tìm việc khác ngay lập tức. Thế nhưng, sau một tháng, ông vẫn chưa thể tìm được một công việc phù hợp.
Cuối cùng, Stevens đọc trên báo thấy một công ty phần mềm đang tuyển lập trình viên. Nhiều người đã ứng tuyển vào vị trí đó và mức độ cạnh tranh rất gay gắt. Một tuần sau khi vượt qua vòng phỏng vấn đầu tiên, công ty yêu cầu ông làm một bài kiểm tra viết. Vốn có kiến thức chuyên môn uyên bác trong lĩnh vực này, ông đã vượt qua kỳ thi một cách dễ dàng.
Hai ngày sau, ông được hẹn phỏng vấn lần cuối cùng. Stevens rất tự tin khi bước vào buổi phỏng vấn và nghĩ rằng mình chắc chắn sẽ vượt qua. Thế nhưng, trong suốt buổi hôm ấy, người phỏng vấn không hề hỏi ông một câu liên quan đến kỹ thuật. Thay vào đó, họ hỏi xem ông nghĩ rằng nền công nghiệp phần mềm sẽ phát triển theo hướng nào. Đây là điều ông chưa từng nghĩ đến. Vài ngày sau, ông nhận được tin mình không được nhận.
Sau hơn 12 năm làm việc, ông Stevens đã được thăng chức làm phó chủ tịch tập đoàn.
Mặc dù không có việc làm, nhưng Stevens nhận ra ông đã học được nhiều điều từ quy trình phỏng vấn này. Ông quyết định viết một bức thư cảm ơn đến công ty. Trong đó ông viết:
“Tôi xin cảm ơn Quý công ty đã dành thời gian, nhân lực và những tài nguyên khác để tôi có cơ hội được tham gia kỳ thi viết và phỏng vấn. Dù không được nhận, nhưng thông qua quá trình tuyển dụng này tôi đã học được nhiều điều mới mẻ về nền công nghiệp phần mềm. Xin cảm ơn mọi nỗ lực mà Quý công ty đã dành cho đơn ứng tuyển của tôi. Xin cảm ơn một lần nữa!”
Công ty chưa từng nhận một lá thư như vậy bao giờ từ một ứng cử viên bị loại. Và nó đã được truyền đến tay của Chủ tịch. Sau khi đọc xong, ông không nói gì cả mà chỉ cất bức thư vào hộc bàn.
Ba tháng sau, đúng vào dịp lễ Giáng Sinh, Stevens nhận được một tấm thiệp mừng rất đẹp. Tấm thiệp được gửi từ công ty mà ông đã gửi thư cảm ơn. Trong đó viết: “Gửi ông Stevens, chúng tôi muốn mời ông cùng tham gia với chúng tôi trong kỳ nghỉ Năm Mới”.
Thì ra công ty đang có một đợt tuyển dụng mới và vị Chủ tịch đã nghĩ ngay đến ông Stevens.
Công ty phần mềm đó chính là tập đoàn Microsoft. Sau hơn 12 năm làm việc, ông Stevens đã được thăng chức làm phó chủ tịch tập đoàn.
Hãy trồng một cánh đồng hoa
Thầy giáo đưa học sinh của mình đến một cánh đồng thảo nguyên. Ông hỏi các em:
– Chúng ta đang ngồi trên thứ gì?
Các học sinh đồng thanh trả lời:
– Cỏ.
Ông nói:
– Cỏ dại tràn ngập cả cánh đồng. Các em có biết làm thế nào chúng ta có thể loại trừ nó.
Các học sinh nêu ra những ý tưởng riêng của mình. Một số nêu ý kiến muốn thiêu cháy cỏ dại, một số cho rằng có thể đào xới, số khác thì nói nên nhổ ra… Mỗi người một ý.
Người thầy nói:
Các em hãy về nhà và thử dùng phương pháp riêng của mình để loại trừ cỏ dại trên một miếng cỏ. Thầy sẽ gặp lại các em sau một năm và cùng nói chuyện về đám cỏ này nhé!
Có một cách để loại bỏ cỏ dại trên những cánh đồng thảo nguyên, đó là trồng hoa lên đó. (Ảnh: pinterest)
Một năm sau đó, tất cả mọi người đều quay trở lại. Cánh đồng nơi họ gặp nhau đã không còn được bao phủ bởi cỏ dại nữa. Nó đã trở thành một cánh đồng hoa rực rỡ.
Tuy nhiên, người thầy đã không xuất hiện nữa. Ông đã qua đời. Khi học sinh sắp xếp lại đồ đạc của ông, họ đã tìm thấy những điều ghi chép này ở cuốn sổ nhỏ:
Có một cách để loại bỏ cỏ dại trên những cánh đồng thảo nguyên, đó là trồng hoa lên đó. Cũng như vậy, cách để loại bỏ những điều bất ổn trong tâm hồn, chính là để nó chứa đầy đức hạnh và thiện lương
Sau khi đọc xong dòng ghi chú này, những học sinh cuối cùng cũng hiểu thông điệp của người thầy.
Hãy luôn giữ niềm tin
Một người đàn ông bị lạc trong sa mạc. Ông lê từng bước chân nặng nề tiến về phía trước trong khi những cơn đói và khát đang dày vò. Cuối cùng, ông đã tìm thấy một túp lều nhỏ bị bỏ hoang. Phía trước túp lều có một máy bơm nước, nhưng nó không chứa giọt nước nào.
Trong cơn tuyệt vọng, ông bất chợt nhận thấy một ấm đun nước bên cạnh chiếc máy bơm. Miệng của ấm đun nước được đóng bằng một mảnh gỗ và trên ấm đun nước có một tờ giấy nhỏ viết rằng: “Hãy đổ nước trong chiếc ấm này vào trong máy bơm trước, sau đó mới có thể bơm nước. Nhưng xin hãy nhớ đổ đầy nước vào ấm trước khi rời khỏi đây”.
Dù có chuyện gì xảy ra, hãy luôn sống với sự tin tưởng
Sau khi đọc xong, ông cẩn thận mở mảnh gỗ ra và nó thật sự có nước. Nhưng ông phải đứng trước một lựa chọn khó khăn: Hoặc là ông sẽ đổ nước từ ấm vào máy bơm và có thể nước sẽ không chảy ra. Ông sẽ chết khát ở nơi hoang mạc này. Nhưng nếu ông uống chỗ nước trong ấm đó để cứu mạng mình thì những người đến sau đó sẽ không có hy vọng.
Sau một lát do dự, ông quyết định làm theo những chỉ dẫn ghi trên tờ giấy. Quả nhiên, nước đã chảy ra và ông uống cho đến khi thỏa mãn cơn khát. Sau khi nghỉ ngơi một chút, ông đổ nước đầy vào chiếc ấm, đậy nắp lại và ghi thêm vào tờ giấy nhỏ:
“Xin hãy tin tôi, những điều ghi trên tờ giấy này là thật. Chỉ khi bạn dẹp bỏ được sự lo ngại về sự sống chết, bạn mới có cơ hội để tận hưởng vị ngọt của làn nước suối”.