Tôi viết bài viết này muốn gửi tới tất cả những ai đang tự ti về ngoại hình của mình. Tuổi trẻ của chúng ta không hề kéo dài vô tận. Đó là khoảng thời gian vô cùng ngắn ngủi nhưng nhiệt huyết và đẹp đẽ nhất của mỗi người. Đừng để ngoại hình cản trở ước muốn của bạn. Hãy thay đổi, hãy lộ diện, hãy tỏa sáng!
1.Bodyshaming…
Bodyshaming hay miệt thị ngoại hình là một hình thức dùng ngôn ngữ để chế giễu ngoại hình người khác. Ai cũng công nhận rằng đây là một hành vi vô cùng tàn nhẫn, nó giết chết tâm hồn người ta một cách dã man. Nhưng những người có ngoại hình không-đẹp à, các bạn có thừa nhận rằng các bạn thậm chí còn bodyshaming chính bản thân mình nhiều hơn lời chì chiết từ mọi người không? Chính các bạn mới là người trò chuyện với bản thân nhiều hơn bất kì ai. Chính các bạn mới là người đánh giá về mình nhiều hơn ai khác, vì thật ra ngoài kia đâu ai quan tâm tới bạn nhiều hơn chính bạn? Thử nghĩ xem, khi đứng trước mặt ai đó, bạn tập trung vào họ hay luôn nghĩ về khuyết điểm của bản thân? Bạn nghe người ta than thở về khuyết điểm của họ và có phải luôn cảm thấy vấn đề của họ không rắc rối như vấn đề của bạn đúng không? Mọi người cũng như bạn, không ai nghĩ nhiều về khuyết điểm trên cơ thể đối phương, họ chỉ quan tâm đến họ mà thôi. Trong một cuốn sách của mình, Jonh C.Maxwell đưa ra một quy luật vô cùng thú vị, đó là quy luật 18/40/60: Khi 18 tuổi, bạn lo lắng người khác nghĩ thế nào về mình. Khi 40 tuổi, bạn không quan tâm tới những gì người ta nghĩ về mình. Khi 60 tuổi, bạn nhận ra rằng chẳng có ai nghĩ về mình. Như vậy có phải người đáng trách nhất trong câu chuyện bodyshaming là chính bạn không?
Tôi nói vậy không phải để phủ nhận lỗi lầm của những người thích “khẩu nghiệp”. Tôi chỉ muốn bạn hiểu rằng trong câu chuyện này bạn cũng là người có lỗi. Bạn có lỗi không phải vì bạn xấu, bạn có lỗi vì bạn thừa nhận người ta nói đúng, thậm chí còn tin tưởng một cách tuyệt đối. Tại sao nhỉ? Bạn hoài nghi tất cả mọi thứ, hoài nghi lời khen ngợi, hoài nghi lòng tốt của người khác, vậy mà bạn lại tin đến “sái cổ” một lời chê bai. Tất nhiên rồi, vì cứ hết người này đến người khác chê mũi bạn to, da bạn đen, răng bạn vẩu, chân vòng kiềng,…thì làm sao bạn không tin cho được. Đến một người khỏe mạnh gặp hết người này người khác nói anh ta ốm thì rồi anh ta cũng lăn đùng ra ốm đấy thôi. Vả lại những khuyết điểm trên cơ thể bạn, những thứ không giống với đám đông, ngày nào bạn cũng nhìn thấy bảo sao bạn không tự chê bai chính mình. Câu chuyện về bodyshaming dài đến nỗi không ai có thể chấm dứt được. Chúng ta không thể ngừng nhận xét về người khác, cũng không thể ngừng than thở về khuyết điểm của bản thân. Dẫu biết rằng không ai là hoàn hảo nhưng chúng ta thật sự không khỏi tự ti về bản thân mình.
2.Khi xấu xí trở thành một cái tội
Sinh ra ở trên đời, ai chẳng mong mình có một ngoại hình ưa nhìn, dễ mến. Nếu bạn là một người xấu xí, bạn hiểu hơn ai hết người đẹp có lợi thế gì, và vì thế bạn cũng hiểu rằng bạn đánh mất những gì. Xinh đẹp thì sao? Có một ngoại hình ưa nhìn, những cô gái ấy chưa cần nói gì đã được chú ý, được yêu mến và giúp đỡ. Họ có rất nhiều lựa chọn trong công việc, từ tiếp viên hàng không, hướng dẫn viên du lịch, bất cứ nghề nghiệp nào họ thích mà không ngần ngại đôi chữ “yêu cầu ngoại hình”. Xinh đẹp giúp họ tự tin khẳng định bản thân, đứng trước đám đông đưa ra ý kiến, tỏa sáng bất chấp. Ở những con người ấy toát ra vẻ khí chất, sự kiêu sa lộng lẫy lôi cuốn mọi người. Họ dễ dàng kết giao với nhiều người, thường xuyên có các buổi tụ họp náo nhiệt. Cuộc sống của họ phong phú, sang chảnh, tuổi trẻ của họ bận rộn với nhiều hoạt động đa dạng. Họ có nhiều cơ hội, họ biết nắm bắt, họ dám làm vì họ tự tin. Và vì sao họ tự tin ư? Vì họ xinh đẹp. Đó cũng là lí do vì sao bạn thường gặp những người “đã xinh đẹp lại còn tài năng”-hoàn hảo tới mức không thể tin nổi. Tất nhiên, không ai có thể phủ nhận sự cố gắng của những người vừa xinh đẹp vừa tài năng ấy. Bạn có dám chắc rằng bạn biết nhiều cách làm đẹp da hơn họ? Bạn có chắc rằng bạn đọc sách, xem tạp chí, học ngoại ngữ nhiều hơn họ? Vẻ bề ngoài thực sự chỉ là một yếu tố nhỏ trong vô vàn yếu tố tạo nên thành công của một người, chẳng khác gì một enzym xúc tác, chỉ có thể giúp tiến độ nhanh hơn chứ không thể biến thành chất tham gia của phản ứng. Trong tác phẩm “Khát vọng từ trái tim”, Rich Devos-Đồng sáng lập tập đoàn Amway chia sẻ:”Có thể bạn cho rằng lòng tự tin của tôi là một món quà từ Thượng Đế, hoặc là một đặc điểm di truyền nào đấy. Tôi thì nghĩ lòng tự tin vừa là một lựa chọn, vừa là một món quà. Nếu bạn không nhận được quà thì bạn phải tiến hành lựa chọn. Và khi bạn lựa chọn bạn sẽ được quà.”Bạn có thể không xinh đẹp, nhưng bạn có quyền tự tin về bản thân. Ấy thế mà tôi và bạn, những con người có một vẻ ngoài không được ưa nhìn, thậm chí là một gương mặt khiến đối phương lần đầu gặp đã phát ghét, lại nghĩ rằng xinh đẹp mới có thể tự tin, lại để cho một yếu tố nhỏ vùi dập tuổi trẻ của mình. Tôi-một đứa con gái từ bé tới lớn gặp ai cũng bị chê xấu khiến tôi tự ti đến nỗi rất ngại ra khỏi nhà, nếu không đeo khẩu trang thì tôi sẽ cúi gằm mặt xuống đất mà đi. Tôi có rất ít bạn, lúc nào cũng lầm lì ít nói. Tôi luôn cho rằng vì mình xấu, nếu mình xinh như bạn A bạn B thì mình cũng được nhiều người yêu quý như thế. Nhưng sự thật không phải thế. Một người được người khác yêu quý trước hết vì sự chân thành, một chút hài hước, một chút bao dung, một chút quan tâm,…và vẻ ngoài chỉ là một yếu tố nếu không có cũng chẳng sao. Vậy mà chỉ vì một lớp “sơn”, tôi đã quên đi “gỗ” mới là điều cốt lõi. Cứ thế, tôi trượt dài trong nỗi cô độc chán chường. Tuổi trẻ của người ta đó, là những tháng ngày rong ruổi khắp nơi chốn cùng bạn bè. Là những buổi làm việc part time mệt đến không thở nổi nhưng nụ cười không ngớt trên môi. Là những ngày học nhóm cùng bạn bè , trêu đùa, ăn uống no căng bụng lại lăn ra nằm tâm sự. Là những buổi dã ngoại cùng câu lạc bộ mà thời gian tưởng chừng trôi qua bằng một cái chớp mắt. Nghĩ đi nghĩ lại đều cảm thấy cứ tiếp tục rụt rè vì ngoại hình xấu xí thì có phải ta đã bỏ lỡ thời thanh xuân tươi đẹp đáng giá không? Chỉ cần tưởng tượng tới 5, 10 năm nữa, không thể vô tư vui cười, không còn những người bạn vai kề vai đi khắp thế gian, ta lại càng hối tiếc thời thanh xuân không chịu bứt khỏi vỏ bọc xù xì mà lao ra cuộc sống mạnh mẽ điên cuồng nhất có thể.
Gần đây tôi có xem một clip quảng cáo của hãng Dove. Họ mời những cô gái tự ti tới trường quay, yêu cầu các cô gái ấy làm stylist cho manocanh. Các cô gái tham gia chương trình không hề ngần ngại, họ hăng hái chọn những bộ quần áo họ thích, thêm các phụ kiện thật phong cách. Đó có lẽ là những gì họ muốn làm nếu có một thân hình chuẩn như mẫu manocanh. Họ không ngờ rằng sau đó chương trình đề nghị họ mặc những bộ đồ đã chọn ấy. Lúc đó, tất cả các cô gái đều từ chối với suy nghĩ “Tôi mặc bộ này ư? Thật là kì cục!”. Nhưng rồi sau một hồi được thuyết phục, họ cũng đồng ý thay đồ. Và bạn biết không, các cô gái đều thích thú ngắm nghía mình trong gương. Họ dường như đã sợ hãi quá lâu, phải kìm nén quá nhiều. Nhìn điệu bộ vui vẻ của họ, tôi nhận ra rằng tôi và những cô gái khác-những người tự ti về ngoại hình, thật sự đã bỏ lỡ một niềm vui con gái, ấy là mặc những bộ đồ mình thích, chơi đùa cùng kiểu tóc mình muốn, làm đẹp cho bản thân. Chúng ta cuộn tròn trong vỏ bọc khiến mọi sự sáng tạo, mọi sự táo bạo phá cách đều bị ru ngủ. Đó là lí do vì sao chúng ta trở nên thật nhàm chán. Ngay khoảnh khắc này đây, tôi và bạn, những người trẻ không có ngoại hình đẹp, đừng biến sự xấu xí của mình trở thành một cái tội. Hãy cứ mặc kệ mà sống với lí tưởng của mình. Nhưng làm sao để trở nên tự tin đây? Trước hết, bạn cần thừa nhận giá trị của bản thân.
3.Thừa nhận giá trị của bản thân
“Bạn không phải một sự cố. Bạn không phải được sản xuất hàng loạt. Bạn không phải là một sản phẩm của dây truyền lắp ráp. Bạn được lập kế hoạch một cách cẩn trọng, đặc biệt tài năng và được đấng Sáng tạo âu yếm đặt lên Trái Đất này.”(John C.Maxwell). Thật vậy, mỗi người đều có những vẻ đẹp và phẩm giá riêng, là một điều đặc biệt không gì có thể thay thế được. Nếu bạn không chịu thừa nhận, tôi có thể tiết lộ cho bạn một bí mật thú vị rằng có 25 tỷ tế bào bạch cầu sẵn sàng vì bạn mà chết đi, bảo vệ bạn mà không cần bạn phải rơi một giọt nước mắt xót thương. Bạn đã hiểu tầm quan trọng và phẩm giá của mình chưa?
Thật ra tôi mong bạn những lúc bị chế giễu nhất, ghét bỏ nhất, hãy nghĩ tới ba mẹ mình. Đó là những người yêu bạn bằng tất cả những gì họ có, trao cho bạn những điều đẹp đẽ nhất, luôn chở che bảo vệ bạn trong bất kì hoàn cảnh nào. Bạn có thể không yêu bản thân, có thể để mặc người đời chê bai ghét bỏ, nhưng chẳng lẽ bạn chịu im lặng khi “cục vàng cục bạc” mà bố mẹ bạn cưng chiều nhất, dồn hết mọi tâm huyết sức lực nuôi dưỡng lại để một kẻ mới gặp lần đầu miệt thị ư? Thử nghĩ xem, ngay cả bạn còn không thừa nhận giá trị của bản thân thì ai coi trọng bạn đây? “Một lúc nào đó bạn sẽ biết rằng ngay cả ánh nắng mặt trời cũng có thể thiêu cháy bạn nếu bạn phơi mình dưới nắng quá lâu. Vì thế hãy tự trồng một khu vườn và trang điểm cho tâm hồn mình hơn là chỉ ngồi đợi người khác mang hoa đến và bạn cũng biết rằng mình thực sự có khả năng chịu đựng, rằng bạn thực sự mạnh mẽ và có phẩm giá”(“Tôi đã tập hôn như thế nào”) Ừ thì bạn thấy bản thân thật tẻ nhạt, nhàm chán đến nỗi chính bạn còn chán ngấy lên được. Nhưng như thế thì sao? Như thế thì bạn phải trông chờ người khác mang sự thú vị đến cuộc đời bạn à? Như thế thì bạn sẵn sàng trở thành một người dự bị trong các cuộc chơi à? Và nếu trò chơi đã đủ người tức là không có chỗ cho bạn. Này, bạn chấp nhận thế sao? Bạn có thế bớt ngốc đi được không? Khi ai đó đối xử với bạn như một lựa chọn, hãy giúp họ thu hẹp phương án bằng cách tự gạch bỏ chính mình. Đừng trao cho ai quyền chọn bạn là một phần trong cuộc vui của họ. Hãy để họ hoặc cảm thấy may mắn khi quen biết bạn, hoặc tiếc nuối vì bỏ lỡ một người tuyệt vời như bạn.
Tất nhiên, tôi không cổ xúy cho bạn bỏ qua những khuyết điểm của bản thân. Bạn không hoàn hảo, bạn phải nỗ lực từng ngày để hoàn thiện mình. Trong nhân tướng học có một quan điểm rất đúng đắn:”Tâm sinh tướng.” Tôi không biết bạn có tin điều này không, nhưng tôi từng thấy rất nhiều người trong quá khứ không hề xinh đẹp, cũng không có khí chất như hiện tại. Sau một quá trình cố gắng học tập, làm việc, thay đổi bản thân, phong cách sống, cải thiện từng ngày, họ thật sự trở thành một người có khí chất, vô cùng ấn tượng, thu hút đối phương ngay từ cái nhìn đầu tiên. Vậy nên, phẫu thuật thẩm mĩ không phải cách duy nhất giúp bạn trở nên xinh đẹp. “Hữu xạ tự nhiên hương”, chỉ cần bạn đẹp từ trong tâm, sớm muộn gì người khác cũng nhìn thấy vẻ đẹp của bạn. Hãy nhớ rằng “Đầu tư càng nhiều vào bản thân càng tốt, bạn là tài sản lớn nhất của chính mình cho đến thời điểm này.”(Warrent Buffet). Việc của bạn là tự tin với những gì mình có, làm những điều mình thích, rồi bạn sẽ tỏa sáng như một vì sao trong bầu trời đêm đen đặc. Chúc bạn bứt phá thành công!