Bùng nổ ‘người mẫu nhí’, thị trấn nhỏ Trung Quốc đáp ứng tham vọng của cha mẹ
Nhiều người thường mơ ước lựa chọn cuộc sống nơi có cát vàng biển xanh, nơi có những rặng đồi và thiên nhiên xanh mướt, để sống một cuộc đời bình yên, không bon chen và không mệt mỏi… Đó có thể là mảnh đất nuôi dưỡng nên những tâm hồn biết yêu thương, biết cảm nhận nhưng sự thật là hạnh phúc có thể bắt đầu từ bất kỳ nơi đâu.
Sau nhiều năm sống ở thành thị và ngoại ô, vợ tôi và tôi đã quyết định tìm đến nơi hạnh phúc. Khi căng thẳng trở nên quá nhiều và chúng tôi chỉ cần hít thở và dành thời gian cho thiên nhiên, chúng tôi chọn đến vùng cực Bắc. Thông thường, thành phố Traverse, Michigan sẽ là lựa chọn của hai vợ chồng tôi. Chúng tôi thích dành một ngày dài cuối tuần để nạp năng lượng, đi bộ trên những đường mòn và khám phá những cồn cát, ngủ, ăn thức ăn tươi và hít thở không khí trong lành.
Sau vài ngày, chúng tôi bắt đầu chuyển về nhà và dành phần lớn thời gian trong suốt 4 giờ lái xe để tưởng tượng về những điều tuyệt vời của cuộc sống, để rồi lại than thở rằng chúng mới phi thực tế làm sao. Chúng tôi đã có một tổ ấm để che chở, một công việc điều hành doanh nghiệp và trách nhiệm chăm sóc. Có lẽ, chúng sẽ xảy ra sau khi chúng tôi nghỉ hưu, chúng tôi kết luận sau khi rời khỏi đường cao tốc.
Nhưng năm này qua năm khác, sức quyến rũ về cuộc sống hạnh phúc ở một nơi hạnh phúc cứ dai dẳng đeo bám lấy chúng tôi bởi những lập luận rất logic mà chúng tôi đang cố phủ nhận nhưng không thể giải thích được, kiểu như: Chúng ta chỉ có một cuộc đời để sống, vậy tại sao chúng ta lại phải đợi đến khi nghỉ hưu – một tương lai mà chúng ta chẳng thể nào chắc chắn, chẳng phải tương lai sẽ là cách chúng ta lựa chọn và nơi mà chúng ta muốn đến.
Có một câu chuyện cổ tích kể về ông lão đánh cá và một người doanh nhân trẻ được kể trong nhiều nền văn hóa khác nhau. Một chiếc thuyền đánh cá nhỏ của lão ngư dân được neo bên bờ một làng chài nhỏ ở Hy Lạp. Một vị khách ngang qua thấy cá ông đánh được rất tốt, bèn đem lời khen ngợi và hỏi ông đã mất bao lâu để có được chỗ cá này?
– Cũng không lâu lắm đâu, người ngư dân trả lời.
– Thế thì tại sao ông không ở trên biển lâu hơn và bắt thêm nhiều cá hơn? Người khách du lịch hỏi.
Người ngư dân giải thích rằng đám cá nhỏ ông bắt được cũng đủ để đáp ứng nhu cầu của ông và gia đình rồi.
– Nhưng ông làm gì với thời gian rảnh còn lại chứ? Vị khách lại hỏi.
– Tôi dành một ít thời gian câu cá. Tôi thức dậy muộn, chơi cùng các con và làm bữa trưa cùng vợ. Đến tối, tôi vào làng gặp gỡ bạn bè, nhảy múa, chơi đàn măng-đô-lin và hát một vài bài hát. Tôi có một cuộc sống trọn vẹn. Người ngư dân trả lời.
Không đồng tình với cách sống này, vị khách tiếp lời:
– Tôi là một doanh nhân và tôi có thể giúp ông thay đổi để hạnh phúc hơn.
Trước tiên, ông nên đi câu cá cả ngày. Sau đó, ông có thể đem bán số cá mà ông bắt thêm được. Với số tiền thu được, ông có thể mua một chiếc thuyền lớn hơn. Thuyền lớn sẽ giúp ông kiếm được nhiều tiền hơn và với số tiền kiếm thêm ông có thể mua thêm chiếc thứ hai, rồi chiếc thứ ba, và cứ thế cho đến khi ông có cả đội tàu cá.
Thay vì bán cá cho thương lái, ông có thể thương lượng mua bán trực tiếp với các nhà máy chế biến, và thậm chí có thể mở nhà máy của ông. Sau đó ông có thể rời khỏi ngôi làng nhỏ này và chuyển đến thành phố Athens, London, hoặc ngay cả New York! Ở đó, ông có thể kiểm soát doanh nghiệp khổng lồ của mình.
Ồ, quả là một viễn cảnh tươi đẹp!
– Vậy phải mất bao lâu? Người ngư dân hỏi.
– Hai mươi hoặc có lẽ hai mươi lăm năm. Vị khách đáp.
– Và sau đó thì sao? Người ngư dân bình tĩnh hỏi.
– Sau đó à? Đó là khi mọi việc thuận lợi rồi. Khi hoạt động kinh doanh của ông thực sự phát triển lớn, ông có thể bắt đầu bán cổ phiếu và kiếm được hàng triệu đô! Vị khách hào hứng tiết lộ.
– Hàng triệu đô cơ à? Thật vậy sao? Và rồi sau đó thì sao? Người ngư dân tiếp tục hỏi.
– Ồ sau đó, ông sẽ sẵn sàng nghỉ hưu rồi và đến sống trong một ngôi làng nhỏ gần bờ biển. Ở đó ông có thể chơi với đàn cháu của mình, đánh bắt một vài con cá, làm bữa trưa cùng vợ và thức dậy muộn mỗi ngày. Vào buổi tối, ông có thể dành thời gian để hát, nhảy múa và chơi đàn măng-đô-lin với bạn bè của mình! Vị khách tiếp tục phấn khích với kế hoạch của mình.
Giống như ông lão đánh cá làm việc cả ngày để làm những gì ông cảm thấy vui vẻ và thỏa mãn, vợ chồng tôi chợt nhận ra thay vì luôn ước mơ đến một cuối tuần tuyệt vời tại một nơi tuyệt vời chúng tôi có thể dành thời gian hàng ngày của mình vừa làm việc và thư giãn. Đối với chúng tôi, điều có nghĩa là chúng tôi nên chuyển đến gần hồ, bãi biển, nơi có những con đường mòn hay rặng núi, ở đó chúng tôi có thể bơi, chèo thuyền, đạp xe và đi bộ mỗi ngày như chúng tôi muốn.
Để thay đổi như vậy đòi hỏi rất nhiều việc phải làm. Đôi khi vợ chồng tôi xem lại quyết định của mình với tâm thái giận dữ và nghi ngờ. Chúng tôi liệu đã phạm một sai lầm lớn? Chúng tôi có nên cần có trách nhiệm với tương lai của mình nhiều hơn hay không? Hãy tự nhiên hỏi mỗi khi bạn quyết định thay đổi. Chúng tôi nhận ra rằng những quan niệm khác nhau thường khó áp dụng với những quy tắc xã hội khác nhau và chúng để chúng tôi nhận ra mình đã làm sai.
Giờ đây, ở phía bên kia, tôi có thể nói một cách dứt khoát rằng chúng tôi đã làm một điều đúng đắn. Nghe có vẻ khá nghiêm túc, phải không? Vậy tiếp sau tôi nên làm gì? Nơi hạnh phúc của bạn có thể là bất cứ nơi nào. Có một cuộc đời chưa từng sống trong bạn? Một âm thanh vang vọng trong đầu kêu gọi bạn nên sống nhiều hơn? Bạn đang trì hoãn hạnh phúc cho một tương lai không chắc chắn.
Tôi đã chia sẻ hành trình hướng tới hạnh phúc của chúng tôi không phải là hành trình đúng đắn cho tất cả mọi người. Để tìm đến vùng đất hạnh phúc mới, chúng tôi phải di chuyển thể chất, nhưng nơi hạnh phúc có thể là bất cứ nơi nào. Trong hầu hết mọi hoàn cảnh, nó có thể kết hợp nhiều niềm vui hơn cuộc sống thông qua mục đích của mỗi việc hàng ngày, Thật vậy, nơi hạnh phúc thật sự là nơi con người lựa chọn cách sống của mình chứ đôi khi không phải là nơi mình thật sự chọn làm điểm đến.
Tìm nơi hạnh phúc của bạn bắt đầu bằng việc trả lời một số câu hỏi khó: Tôi muốn gì? Điều gì mang lại cho tôi niềm vui? Bây giờ tôi nên làm điều gì? Sau đó: Những khó khăn nào tôi cần hoàn thành để biến ước mơ có thể xảy ra?
Chúng là những người khác nhau, chúng ta có những hoàn cảnh khác nhau, nhưng tất cả chúng ta đều giống nhau ở một điểm chính là cuộc sống của chúng ta bao gồm những lựa chọn không bao giờ kết thúc và hạnh phúc và sự thoải mái thật sự là kết quả của những lựa chọn.
Cuộc sống dễ dàng trôi đi như chế độ lái tự động. Quá thường xuyên, cuộc sống của mỗi người trôi đi trong 2 câu chuyện hoàn toàn trái ngược nhau: Đó là một câu chuyện diễn ra trong đầu của họ và một câu chuyện khác xảy ra xung quanh sự tồn tại của họ. Câu chuyện chưa được kể là một câu chuyện buồn về những ước mơ và khát khao bị đè nén. Vấn đề là, nếu bạn không viết một câu chuyện của riêng bạn, chắc chắn sẽ có một người khác làm. Như Ralph Waldo Emerson từng viết: “Người duy nhất bạn được định sẵn trở thành là người mà bạn quyết định”.
Thật ra hạnh phúc và bình yên có thể bắt đầu từ bất kỳ nơi đâu.
Đúng vậy, tất nhiên, nó rất quan trọng để lập kế hoạch cho tương lai. Sẽ là vô trách nhiệm khi ném thận trọng vào gió và chỉ để sống thời điểm này, nhưng cũng thật ngu ngốc khi từ bỏ những gì bạn thật sự mong muốn. Mỗi người trung bình sống 27.325 ngày, bạn còn bao nhiêu ngày còn lại trong cuộc đời mình. Người xưa thường dạy: Cuộc đời không giống như một buổi thay y phục.
Tìm nơi hạnh phúc, đó là bất cứ đầu. Bắt đầu kế hoạch và thực hiện để đem hạnh phúc đến gần hơn với bạn, đó có thể là bất cứ đâu mà bạn có thể khai thác tiềm năng cuộc sống và biến nó thành hiện thực.